Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2011

“TỚ RẤT YÊU THẦN ĐỒNG ĐẤT VIỆT…”


TĐĐV đối với tớ là một niềm vui, mang cho tớ bao nhiêu nụ cười chảy ra nước mắt. Trước kia, khi chưa có TĐĐV, tớ chỉ biết thư giãn qua loại sách tham khảo, còn bây giờ, khi đã làm quen với TĐĐV, cuộc sống của tớ như phủ đầy hoa. Đó là lúc cậu Văn ở miền Nam mang về cho tớ, tớ đọc thử thấy hay hay, rồi dần dần tớ tìm mua về đọc, thế là kết luôn TĐĐV, bây giờ tớ không thể sống thiếu TĐĐV được..
TĐĐV là bộ truyện không những phù hợp với lứa tuổi thiếu nhi, mà còn thu hút cả các bậc phụ huynh cùng tham gia với con em mình nữa. Tớ yêu TĐĐV vì TĐĐV mang lại những phút giây thoải mái mỗi khi rảnh rỗi. Tớ yêu TĐĐV vì nó cung cấp nhiều thông tin bổ ích, tạo điều kiện cho tớ tham gia những cuộc thi hấp dẫn như Vung viết vẽ vời hay Giải ô chữ. Tớ yêu TĐĐV vì TĐĐV có những nhân vật dễ thương, hình ảnh ngộ nghĩnh sống động, đường nét nào cũng dí dỏm, đáng yêu.
Nói không phải nịnh chớ, TĐĐV quả đã làm tớ yêu quý ngay khi đọc tập đầu tiên, dẫn dắt, lôi cuốn tớ đến các tập tiếp theo, không hiểu sao TĐĐV lại có sức hút như thế. Đối với tớ, lực hút của TĐĐV còn hơn cả lực hút trái đất ấy chứ. Trong hàng vạn sở thích của tớ thì đến hai phần ba là truyện, mà TĐĐV là nhất đó. Tớ nâng niu lắm, vì TĐĐV là bạn của tớ mà.
TĐĐV là một tập sách hay, hình ảnh sinh động, ngộ nghĩnh, đậm chất hồn nhiên hài hước của lứa tuổi mực tím dễ thương. Tiếc là tớ chỉ mới đọc hơn nửa bộ, những tập còn lại chắc chắn là rất hay nên tớ phải cố gắng đón đọc. Nhưng mà nè, không phải lo đọc truyện rồi bỏ ăn bỏ học bỏ ngủ bỏ chơi đâu nhá! Tớ vẫn ăn, vẫn ngủ, vẫn chơi, vẫn học bình thường, vì có duy trì lực học và ăn uống điều độ thì mới có sức khỏe mà đọc TĐĐV chứ. Nhất là mẹ tớ ấy, khó tính ghê cơ, dù cho đọc truyện nhưng thấy tớ sa sút trong học hành một cái là tịch thu truyện bỏ tủ niêm phong lại ngay. Rút kinh nghiệm, tớ đọc thì đọc nhưng vẫn duy trì lực học nên mẹ vui lắm, hùa vào đọc TĐĐV với tớ, càng ngày càng mê mới thích chứ. Mẹ hứa sẽ mua thêm TĐĐV cho tớ đọc nữa làm tớ sướng mê tơi (hi hi, mẹ tớ dễ dụ ghê cơ). À, phải kể cho các bạn nghe kỉ niệm của tớ với TĐĐV nhá: Hôm trước, tớ ‘săn’ được ‘con mồi’ TĐĐV mới toanh. Sướng, tớ lăn ra đọc từ đầu đến cuối (tập 13 – Lớp học hà tiện). Đọc xong, không hiểu sao tớ lại muốn bắt chước ông Đồ Kiết. Tớ ra vườn tìm dây và lá để kết quần áo, không ngờ đụng phải ổ kiến lửa, tớ bỏ chạy luôn. Đúng lúc mẹ tớ gọi đi bơm nước rửa rau. À há, cơ hội bắt chước đây rồi. Rửa rau xong, tớ lấy nước đó vo gạo. Nhưng vụn rau bám vào gạo vo mãi mới ra được. Mẹ bảo đổ đi, nhưng không, tớ dành lại rửa bát. Mẹ bảo bẩn lắm đổ đi. Tớ không đổ, mang vào lau nhà. Nhưng ôi thôi, nhà cửa dính đầy dầu mỡ và cơm trong bát ăn, thu hút lũ kiến kéo đến bò đầy nhà. Eo ơi, tớ mang xô nước đó đi tưới rau rồi vào nhà ăn một trận đòn vì cái tội lau nhà bằng nước tráng bát đĩa! Sau lần đó thì tớ cạch, không dám bắt chước dại dột như thế nữa. Mà mỗi lần đọc TĐĐV lại thấy thích, sao mà TĐĐV lại hay thế, lôi cuốn thế. Cứ thấy màu sắc cử chỉ của dân làng Phan Thị là trong lòng tớ lại nhen lên niềm vui sướng đến nỗi để đôi mắt ngấu nghiến hết cuốn sách lúc nào không hay. Nói cho TĐĐV biết nhé, tớ nuôi mộng làm họa sĩ vẽ tranh truyện từ lâu rồi, trước khi tớ được đọc TĐĐV cơ. Khi chạm mặt với TĐĐV, ước mơ đó như được tiếp thêm năng lượng và tớ mong một ngày nào đó nó sẽ bùng cháy để tớ biến ước mơ đó thành sự thật. Bây giờ thì mới thấy TĐĐV quả là món ăn tinh thần bổ dưỡng cho lũ nhóc bọn tớ. Không nói xạo đâu nha, bọn trẻ xóm tớ từ khi được tớ “nhồi nhét” vào đầu truyện TĐĐV thì thi nhau tìm đọc, nâng niu như báu vật. Bây giờ hỏi bạn tớ, các bạn yêu thích truyện gì nhất. Câu trả lời chỉ là: TĐĐV, TĐĐV, và TĐĐV. Đó, tuyệt chưa! Ở xóm tớ, TĐĐV được yêu chuộng nhất (cả phụ huynh còn mê nữa là). Chuyện đọc truyện TĐĐV nổ ra không chỉ ở nhà, ở xóm mà còn ở trường nữa. Nhất là lớp tớ, các bạn nô nức đi thuê, mượn, mua TĐĐV về đọc cho thỏa chí. Ý, mà quên, nói gì thì nói, bọn tớ không bỏ bê việc học hành đâu nha, lại còn học tiến bộ lên là đằng khác ấy chứ. Tất cả là nhờ TĐĐV đấy. Rất nhiều bài học có liên quan đến TĐĐV đó. Lớp tớ bảo: “Chúng ta bị TĐĐV bỏ bùa để… chài.” Ối! Ối! Đừng giận, đây không phải nói xấu mà là câu nói để diễn tả sức hút của TĐĐV ý mà! Mà nè, đừng vội mừng nhé, cũng có lúc tớ thấy ghét TĐĐV (ghét sơ sơ thôi). Lúc nào á? He he, chính là lúc không được đăng bài trên TĐĐV đó, nhưng không sao, không lần này thì còn lần khác mà. Thấy trên TĐĐV có cuộc thi Vung viết vẽ vời, thích quá, tớ ra ngay tác phẩm “đầu chân”, ý lộn, đầu tay, để gởi ngay cho TĐĐV. Không biết có nhận được chưa?
TĐĐV ơi, ngày trước tớ phải lao vào học, bố mẹ không cho đọc bất cứ loại sách nào hết ngoài sách học và sách tham khảo. Tớ đã thuyết phục bố mẹ bằng cách để cuốn TĐĐV vào gối của bố mẹ. Bố tớ thấy, lật thử vài trang rồi đọc ngấu nghiến. Mẹ thấy vậy cũng đọc theo, mẹ gọi tớ bảo:
- Con đọc truyện này đi, hay lắm đó.
Từ đấy, tớ được đọc TĐĐV suốt.
TĐĐV đã giúp tớ bao nhiêu là việc: thuyết phục bố mẹ nè, học hành tiến bộ nè, lại còn làm thân được với mấy bạn đang “dỗi” nữa chứ. Cám ơn TĐĐV nhiều lắm đó. Mong cho TĐĐV mãi mãi được “ra lò” cho đến khi nào trái đất tuyệt chủng thì thôi. Chúc các cô chú và các bạn ở làng Phan Thị sống vui, sống khỏe, và điều quan trọng nhất là nhớ đến… tớ. Ý, tớ còn làm thơ tặng TĐĐV nè, đọc nhé:
Tớ rất yêu TĐĐV
Vì cho ta nhiều điều cần biết
Thầy Đồ Kiết thật là ki bo
Lỡ ho là không dám chữa bệnh
Sợ mất tênh ngay một quan tiền!

Tớ rất yêu TĐĐV
Vì cho ta nhiều điều cần hay
Có bạn Sửu Eo thật mát tay
Làm bánh trôi cho cha ứng thí
Cùng với Tí kết bạn trăm năm (hí hí)

Tớ rất yêu TĐĐV
Vì có điều rất đáng phải noi
Có bạn Tí học thật là giỏi
Đối đáp nói năng thật tài tình
Cho mẹ vui lòng cười thêm xinh!

Tớ rất yêu TĐĐV
Vì cho ta nhiều điều cần theo
Có bạn Dần Béo rất tham ăn
Hết thịt thăn đến bò bít tết
Làm bà Tám mất hết năm hào!

Tớ rất yêu TĐĐV
Vì cho ta nhiều điều cần biết
Biết Cả Mẹo rất ham thích tiền
Bỏ học triền miên Bá Hộ ghét!

Tớ rất yêu TĐĐV
Vì cho ta nhiều điều cần theo
Có bạn Mùi Béo và bà Chằn Ngọ
Mùi thì ái mộ anh Cả Mẹo
Chằn Ngọ nóng tính thật khó ưa!

Tớ rất yêu TĐĐV
Vì có nhiều điều cần biết
Sáu bạn đoàn kết khỏi kể xiết
Lúc nào cũng hát, nói liên miên
Cầu cho tình bạn của nhóm mới
Mãi mãi dài lâu đến muôn đời!

Bàidự thi 1.447 từ của NGUYỄN THỊ NHUNG (Bố Nguyễn Ngọc Sơn, Đội 2, Quỳ Chữ, Hoằng Quỳ, Hoằng Hóa, Thanh Hóa) – Giải NGỌC