Thứ Hai, 25 tháng 7, 2011

“THẦN ĐỒNG ĐẤT VIỆT KHIẾN MÌNH VUI NHẤT…”


Xin chào bộ tứ và toàn thể các bạn! Thật vui mừng biết bao khi Thần Đồng Đất Việt đã tròn 100 tập. Một chặng đường rất dài, đầy gian nan nhưng lúc nào cũng ăm ắp niềm vui. Hôm nay, mình rất vui khi được ôn lại những kỷ niệm giữa mình và TĐĐV.
Mình vẫn còn nhớ như in, lần đầu tiên cầm trên tay quyển TĐĐV (tập 1). Cảm giác lúc đó thế nào nhỉ? Hồi hộp, hiếu kỳ, và lạ lẫm nữa! Rồi mình bắt đầu giở từng trang, từng trang, chăm chú đọc… Càng đọc càng thấy hấp dẫn. Không chỉ bởi nội dung của câu truyện, mà còn do những phần chơi dân gian hoạt động trí óc nữa. Trạng Tí biết không, mẹ chính là người đã khuyến khích mình đọc TĐĐV đó. Mẹ bảo rằng “TĐĐV không chỉ là bộ truyện phù hợp với lứa tuổi các con, mà còn đem lại kiến thức lịch sử các triều đại Việt Nam hay những phong tục thời xưa, rất bổ ích cho con đó.” Từ đó, mỗi khi TĐĐV ra tập mới thì hai mẹ con mình lại vui vẻ đi mua. Dường như hai mẹ con mình ngày càng thân thiết hơn nhờ có TĐĐV.
Nếu có ai hỏi mình: “Điều gì khiến bạn vui nhất?” mình sẽ nói: “Mình vui nhất là khi có TĐĐV mới, vì tối hôm đó hai mẹ con sẽ cùng ngồi đọc. Và khi đọc xong sẽ cùng nhau bình luận về tập truyện, rồi tham gia CLB Trạng và Bạn, giải những bài toán vui, v.v.. Đôi lúc hai mẹ con không đồng ý kiến nên tranh cãi, có khi dỗi nhau luôn. Vui lắm!”
Không chỉ gắn kết với mẹ và mình thân hơn, TĐĐV còn giúp mình rất nhiều trong cuộc sống, trong học tập. Đưa đến cho mình nhiều kiến thức mới, những bài tìm hiểu về lịch sử nhờ có TĐĐV mà mình đạt điểm cao hơn. Qua mỗi tập, Trạng Tí và các bạn lại cho mình thêm một cách ứng xử trong cuộc sống, giúp mình phân biệt được cái xấu và cái tốt, xử lý hiệu quả mọi tình huống.
Trạng Tí biết không, những khi buồn hay có tâm sự mình lại lấy TĐĐV ra đọc. Thế là mọi nỗi niềm nhanh chóng tiêu tan, mình lại bị cuốn hút bởi nụ cười của Tí, Sửu, Dần, Mẹo, hay cười phá lên vì những đoạn hài trong truyện. TĐĐV đã khiến mình thấy vui vẻ hơn, hạnh phúc hơn!
Thật sung sướng khi mình được kể cho bộ tứ và các bạn nghe về những đổi thay, những kỷ niệm từ khi có TĐĐV. Mong rằng Trạng Tí và các bạn sẽ cảm thấy vui với câu chuyện của mình.
100 tập đã đi qua, vậy là chúng ta đã vượt qua một chặng đường dài. Các bạn ơi! Chúng ta sẽ cùng bộ tứ vượt qua nhiều chặng đường nữa nhé! Để sau này và mãi mãi chúng ta vẫn cầm trên tay tập TĐĐV.
Oa! Có lẽ mình phải dừng bút tại đây thôi. Chúc bộ tứ và toàn thể dân làng Phan Thị sức khỏe dồi dào, luôn làm tốt công việc phục vụ bạn đọc.

Truyện 555 chữ của BẠCH HẠ NHUNG, Lớp 7A, Trường PTDL Phương Nam
 (25 Ngõ 217, phố Định Công Thượng, Hoàng Mai, Hà Nội) – Giải KHUYẾN KHÍCH

(*) Tựa do BBT đặt.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét